Trang chủ Hoạt động giáo dục Hoạt động Thư viện

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” - Hãy nhắm đôi mắt lại để cửa sổ tâm hồn được mở ra

01/01/2022 228

 

           

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là câu chuyện đầy chất thơ, một thế giới trong trẻo, tinh khiết, dịu dàng dưới mắt nhìn của một bạn nhỏ 10 tuổi khiến người đọc rung động sâu sắc về tình anh em, tình bạn, tình hàng xóm, tình người.

Nhân dịp đầu năm mới 2022, chuyên mục “Mỗi tuần một câu chuyện đẹp, một cuốn sách hay, một tấm gương sáng” kết hợp với Thư viện trường TH Phan Chu Trinh xin giới thiệu đến thầy cô và các em học sinh nhà trường tác phẩm đã giành giải A của Cuộc vận động sáng tác văn học thiếu nhi năm 2002 do NXB Trẻ và Hội Nhà văn TP. HCM tổ chức, giải thưởng Peter Pan năm 2008 của Thụy Điển cho mảng Văn học thiếu nhi, giải thưởng Sách Hay 2011, cuốn truyện dài “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần.

Bước vào từng trang sách “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” ta được bước vào khung cảnh làng quê dịu dàng, thanh mát, màu vàng của những cánh đồng lúa sẽ hiện ra trước mắt, ôm trọn ta vào lòng. Trong thế giới ấy, ta được gặp cậu bé Dũng, một cậu bé 10 tuổi, với những câu chuyện đời thường rất đỗi hồn nhiên trong thế giới của cậu. Thế giới ấy có bố, có mẹ, có những người hàng xóm, có cô giáo, có tụi bạn cùng lớp, có cả một khu vườn đầy hoa lúc nào cũng thơm ngát dưới ánh trăng đêm. Và cậu bé bằng lòng, cậu bé hòa mình vào để khám phá thế giới ấy.

Tình thương mà Dũng cảm nhận được đầu tiên là từ cha mẹ cậu, qua những câu chuyện cha mẹ cậu kể khi cậu mới sinh ra đời. Cậu biết được đối với cha mẹ cậu, cậu có ý nghĩa như thế nào. Bố nói, cậu còn đẹp hơn những cánh đồng của bố. Bố kể cho cậu nghe về những bí mật khi cậu mới sinh ra đời và tình yêu mà bố mẹ dành cho cậu. Rồi khi cậu lớn lên, buồn bã khi cậu bị bạn bè chọc ghẹo vì cái răng khểnh của mình, bố cậu nói: “Bố thấy đẹp lắm. Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Đáng lý con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kì lạ. Có người có một cái mũi rất kì lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình”. Cậu được bố dạy cho rằng mình phải yêu quý chính bản thân mình và quan tâm cả đến những người xung quanh.

Rồi lần đầu tiên Dũng cảm nhận được niềm hạnh phúc giản đơn khi được sinh ra đủ đầy với một thân thể không khiếm khuyết khi chú Hùng chỉ cho cậu thấy cậu có 10 ngón tay nhưng chú chỉ có 9 ngón. Một ngón tay của chú đã bị một viên đạn bay ngang cắt đứt trong chiến tranh. “Lần đầu tiên tôi thấy một niềm vui từ thân thể mình, và tôi cũng hiểu nỗi buồn của những người không còn đầy đủ thân thể”.

Trong suốt tác phẩm, có rất nhiều những câu chuyện nho nhỏ như vậy và người đọc có thể học được rất nhiều thứ từ những câu chuyện đó, về tình thương, sự sẻ chia, những hạnh phúc đơn giản hàng ngày, ... Tất cả được phản chiếu qua nhãn quan và những bài học mà cậu bé không ngừng học được qua cuộc sống hàng ngày.

Nguyễn Ngọc Thuần viết đẹp, nhẹ nhàng, văn phong đầy chất thơ mà vẫn không mất đi cái hồn nhiên, nhí nhảnh của tuổi thơ. Người đọc có thể ôm bụng cười trước những trò nghịch ngợm của tụi trẻ, nhưng cũng có thể rớt nước mắt trước những câu chuyện cảm động về tình bạn bè, tình làng xóm.

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” thực sự là bức tranh đồng quê dung dị, trong trẻo, sống động, thơ mộng, chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Tác giả Nguyễn Ngọc Thuần đã mang đến một món quà quý giá cho tuổi thơ, hãy nhắm mắt lại, để trái tim mình cảm nhận, để đôi tai mình lắng nghe những nhịp đập khe khẽ ngân lên từ cuộc sống, nhịp đập của tình yêu, tình bạn, của những niềm hạnh phúc nhỏ bé, giản đơn luôn hiện hữu, nhưng cũng vì nhỏ bé, giản đơn mà thi thoảng vẫn bị khuất lấp đâu đó trong cuộc đời này.


Tác giả: Ban Truyền thông
 
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Chia sẻ: